Câu chuyện inox 904L và Rolex
SUS 904Lcó hàm lượng carbon rất thấp và chứa nhiều nguyên tố hợp kim như Chromium, Nickel, Molybdenum và Đồng. Thành phần hóa học đặc biệt này khiến cho thép 904L có tổ chức bên trong dạng austenite ở nhiệt độ thường, làm cho thép trở thành không có từ tính (không hút nam châm) và chống ăn mòn rất tốt trước các loại acid phổ biến (như sulfuric), cũng như các môi trường muối và chống ăn mòn lỗ (pit corrosion).
904L, với thành phần như trên, ban đầu được thiết kế để sử dụng trong các ngành đòi hỏi cấu kiện phải hoạt động trong môi trường ăn mòn mạnh, ví dụ như các đường ống và khớp nối trong công nghiệp hóa chất, công trình dầu khí ngoài khơi, hay trong công nghiệp giấy.
Trước đây và cho đến tận bây giờ, hầu như toàn bộ thép sử dụng trong ngành công nghiệp đồng hồ là mác 316L (cũng được dùng làm dụng cụ y tế). Năm 1985, Rolex bắt đầu thử nghiệm đưa vào sử dụng 904L và đến khoảng 1987-1988, họ giới thiệu model Submariner ref. 168000 sử dụng loại thép này (Một số nguồn dẫn là Sea Dweller). Tuy nhiên, phải đến đầu những năm 2000, Rolex mới thay thế hoàn toàn vật liệu vỏ đồng hồ từ thép 316L sang 904L.
Vậy tại sao lại là 904L?
Rolex chọn dùng 904L vì những lợi ích mà nó mang lại:
- Khả năng chống ăn mòn cao hơn, đặc biệt là ăn mòn lỗ (hay gỉ chấm).
- Khả năng đánh bóng tốt hơn so với 316L khiến đồng hồ trở nên đẹp hơn.
Qua nhiều năm quan sát và tiếp xúc với đồng hồ sau khi sử dụng và sửa chữa, Rolex nhận ra rằng môi trường sử dụng phức tạp (ví dụ: muối trong nước biển, mồ hôi tay,…) theo thời gian có thể gây nên các phản ứng trên thép 316L, làm mòn, cũ và hỏng vỏ, dây đồng hồ, hay chí ít là làm cho nó mất đi vẻ đẹp cần có.
Vì thế, một loại thép với khả năng chống ăn mòn phức hợp tốt hơn cần được đưa vào thay thế. Khả năng chống ăn mòn lỗ, đo theo điểm PREN của 904L là 36 điểm, cao hơn nhiều so với 326L (26 điểm), đồng nghĩa với khả năng chống ăn mòn lỗ tốt hơn.